Sáng 2 - 10, Ngày hội “Chung tay vì sự sống” do Trung tâm Điều phối quốc gia về ghép bộ phận cơ thể người - Bộ Y tế lần đầu tiên tổ chức tại TP.HCM đã có hàng trăm người đăng ký hiến tặng mô, tạng cứu người.
Bác sĩ phụ sản qua... Facebook
- Cập nhật : 03/10/2016
(Thoi su)
Nghề viết báo luôn khao khát phản ánh được đúng sự việc, con người, đặc biệt là con người. Có nhiều cách và tuyệt vời là được tin tưởng cho đọc nhật ký của nhân vật.
Nghề viết báo luôn khao khát phản ánh được đúng sự việc, con người, đặc biệt là con người. Có nhiều cách và tuyệt vời là được tin tưởng cho đọc nhật ký của nhân vật. Nhưng cũng phải thừa nhận, nhật ký thường đã “văn chương hóa”. Gần đây, để tìm hiểu về người thầy thuốc, tôi chú ý đọc trang Facebook của họ, một dạng nhật ký thật hơn nhật ký ghi chép bút giấy trước kia, phát hiện nhiều cảm xúc sâu kín. Xin giới thiệu nguyên văn Facebook của một bác sĩ (BS) phụ sản bạn tôi viết trong chỉ mấy ngày, cả giờ phút để qua đây có thể phần nào hiểu thêm người và nghề thầy thuốc.
Ngày 17/7/2016, lúc 21 giờ 22 phút
Chuyện bình thường ở phố huyện nhé, con trâu nó làm việc nhiều nó còn mệt nữa là BS cũng chỉ đơn thuần là một... con người, sức khỏe không phải vô biên.
Hôm nào rảnh tôi sẽ chụp hình cả một thau phân của bà đẻ để cả thế giới thưởng thức. Con chưa ra mà mẹ thì... ị một đống, thay 3 lần vẫn tiếp tục ị trong cái phòng vô trùng, mấy chị hộ lý hốt mệt nghỉ, nếu hốt không kịp thì bác sĩ ngửi thay nước hoa.
Có hôm người nhà thấy tốn tã quá thì chửi “ĐM mấy con hộ lý này nó ăn tã hay sao mà tốn thế” và thế là cứ ị xong, chị hộ lý túm lại đưa cho người nhà đếm, vạch ra đếm 2 cái thấy toàn phân với máu thì ông chồng ói ra mật xanh, mật vàng. Sướng đời chưa, tưởng nhân viên y tế sướng lắm.
Ngày 19/7/2016, lúc 23 giờ 43 phút
Chuyện nhầm lẫn này có thể xảy ra vì có cùng tính chất đau và cùng vị trí. Thân nhân bệnh nhân này không hiểu biết, lại nói giọng điệu vô ơn đối với người đã cứu cho vợ mình, đó là những loại người bạc tình bạc nghĩa. Còn nhà báo viết bài này gọi là viết láo, không tham khảo ý kiến chuyên môn, lại bươi móc chuyện xấu nào làm dẫn dụ. Sự việc nào có tính chất của việc đó. Gây kích động dư luận làm ảnh hưởng xấu màu áo trắng.
Ngày 20/7/2016, lúc 23 giờ 19 phút
Không biết làm sao để tôi gửi thông điệp này đến cặp vợ chồng trong bài báo này nhỉ? Hai ông bà làm ơn đừng có kiện cáo gì nữa, lý do làm sao thì tôi giải thích sau đây (đọc mà thấy tội nghiệp ông BS mổ quá, chỉ vì không giải thích gãy gọn mà làm khổ mình và có cớ cho báo chí nói lung tung).
Kính thưa, kính gửi, kính báo các facebooker. Trường hợp của bệnh nhân ở trên thì bệnh chính của chị này là có một cái u nang buồng trứng nó bị vỡ và chảy máu trong ổ bụng (theo như tôi được biết là khi mổ ra là đã có 300ml máu và máu vẫn đang chảy ra từ vết vỡ của cái u buồng trứng). Vấn đề là cho dù BS có chẩn đoán nhầm là viêm ruột thừa đi nữa thì chỉ định mổ vẫn đúng hoàn toàn 100%, vì nếu không mổ mà chuyển đi (theo ý người nhà) thì bệnh nhân có thể sẽ (hoặc đã) chết do shock mất máu trên đường vận chuyển, không nhất thiết u buồng trứng thì phải là bác sĩ sản mổ mà bác sĩ khoa ngoại tổng quát vẫn có thể mổ rất tốt. Nguyên tắc trong ngành y là nếu thấy bệnh nhân nguy cấp thì bằng mọi giá phải cứu bệnh nhân chứ không được phép chuyển đi đâu hết.
Vấn đề chẩn đoán nhầm ruột thừa viêm là vì lý do sau đây: 1/Ruột thừa thường là ở hố chậu phải mà u buồng trứng của chị này bị vỡ cũng nằm bên phải. Hai bệnh này cũng đều có dấu hiệu đau như nhau. 2/Bệnh nhân bị viêm ruột thừa thường bị nôn ói (u buồng trứng vỡ bị chảy máu cũng có thể nôn ói). 3/Viêm ruột thừa thường có dấu hiệu sốt, u buồng trứng nếu kèm theo một bệnh cảnh khác thì cũng có thể sốt.
Trên đây là 3 dấu hiệu trùng lặp rất dễ bị nhầm lẫn. Trong việc chẩn đoán thì thường có 2 mục. Một là chẩn đoán xác định: Ghi vào đó loại bệnh nào mà BS nghĩ đến nhiều nhất. Hai là chẩn đoán phân biệt: Ghi vào đó căn bệnh mà BS nghi ngờ bệnh nhân có thể có. Khi đi học thì thầy có nói “không có bệnh mà chỉ có người bệnh” điều đó nói lên rằng mỗi một người bệnh thì dấu hiệu khác nhau ít nhiều trên nền tảng những dấu hiệu chung cơ bản.
Còn vấn đề riêng của cái ruột thừa thì thường là nó nằm ở hố chậu bên phải, nhưng cũng có khi nó bị lạc chỗ nên nó nằm bên hố chậu trái, ở dưới gan, sau dạ dày... rất nhiều chỗ. Tại sao lại như vậy? Đó là do trường hợp đảo lộn phủ tạng trong thời kỳ còn là bào thai. Vì vậy mà có người có trái tim nằm bên phải lồng ngực (không biết các facebooker có nghe điều này bao giờ chưa?) Thêm nữa, bệnh tật là muôn hình vạn trạng, không ai giống ai cả, có những bệnh nhiều khi rất khó chẩn đoán, có những bệnh khám ấn một cái là chẩn đoán được ngay nhưng cũng có những bệnh hội chẩn cả bệnh viện mà không ra vì có những dấu hiệu không điển hình, không lẽ mổ bụng ra? Mà mổ bụng ra còn dễ hơn là bệnh nội khoa, nhiều khi gặp ca khó mà BS nghĩ cả đêm, trằn trọc không ngủ... Những điều đó bệnh nhân không thể biết được mà chỉ nhìn thấy bề nổi mà thôi...
Qua tất cả những vấn đề tôi nêu ở trên thì có thể kết luận là BS đã làm đúng, cặp vợ chồng anh chị này không nên kiện cáo gì nữa mà ngược lại nên cảm ơn BS đã mổ cho chị thì đúng hơn vì nếu BS không mổ mà chuyển qua bệnh viện khác thì có khi chị đó giờ này không còn ngồi đây nữa rồi. Làm ầm ĩ lên có khi ông BS này nản mà bỏ việc luôn, tội nghiệp. Chính bản thân tôi nhiều khi cũng muốn bỏ nghề cho rồi vì cái nghề này nó bạc lắm, chỉ có người trong nghề mới biết. Còn cố lết theo nghề chỉ vì nếu bỏ thì không biết làm gì khác, hai nữa là quá tiếc công học vất vả, tốn kém trong 10 năm trời, ba là vẫn còn nhiệt huyết và an ủi rằng... ừ thì không phải bệnh nhân nào cũng thế.
Ngày 22/7/2016, lúc 2 giờ 19 phút
Báo cáo các bác. Bây giờ là 2 giờ 05 phút sáng. Tôi mới mổ xong một ca giống ca ở Cần Thơ. Không biết ngày mai có bị kiện không nữa (!?) Bệnh nhân vào viện trong tình trang shock mất máu, da tái mét, vã mồ hôi, ị luôn ra quần thối um. Ông chồng thì mặt đỏ gay toàn hơi rượu luôn miệng hỏi mổ thì có chắc chắn cứu được không. Ô hay, còn nước thì còn tát chứ ở đó mà hỏi gì nữa?
Sau khi lấy máu xét nghiệm và truyền dịch thì chỉ kịp vơ lấy cái bìa bệnh án và vài tờ giấy chứ không kịp viết chữ nào, đẩy luôn vào phòng mổ trong 5 phút, mổ ra máu ngập bụng, hút chút xíu nhìn cái bình 2 lít đầy ắp, bây giờ thì đã mổ xong và đang truyền bịch máu thứ ba. Chỉ cần chậm 10 phút nữa là... xong một kiếp người. Ca này là ca nặng nhất mà tôi từng gặp. Hú vía. Mổ xong xuống thấy ông chồng đang nằm trên ghế ngáy o o. Chưa kịp hỏi lúc nãy đi đến viện bằng cách nào khi chồng thì say xỉn còn vợ thì mềm nhũn như thế.
Ngày 22/7/2016, lúc 23 giờ 35 phút
Tôi kể chuyện sản phụ khoa, các bác đọc đừng có nghĩ tục đấy nhé. Sáng nay có cô bị sẩy thai, tôi đội mũ, đeo khẩu trang kín mít, chuẩn bị làm thủ thuật, bệnh nhân nằm cởi truồng trên bàn, cầm 200 nghìn đưa qua háng: BS cầm tiền đi uống cà phê rồi làm cho em nhè nhẹ tí. Tôi bảo em cất đi, đừng có đưa tiền xuống đây, tiền nó bẩn mà tôi thì trải khăn vô trùng rồi, vi khuẩn nó rớt xuống đây coi chừng em bị nhiễm trùng. Cô ấy không nghe, cứ nhất quyết bảo tôi cầm và kèm theo câu bác sĩ cầm tiền rồi làm nhẹ tí. Tôi nói có tiền hay không có tiền thì mức độ đau cũng như nhau thôi, không phải có tiền là nó không đau, em cất tiền đi, tôi đã gây tê cho em rồi.
Cô ấy vẫn nhất quyết đưa, tôi bực mình lột bỏ găng kéo khẩu trang ra. Em nhìn mặt tôi đi, có xấu lắm không? Dạ, bác sĩ không xấu. Thế nhìn mặt tôi có vô lương tâm lắm không? Dạ không. Vậy tại sao em cứ đưa tiền cho tôi? Nếu tôi cầm tiền rồi mới làm nhẹ cho em thì tôi là loại người không ra gì hả, em coi thường tôi vừa thôi chứ? Dạ bác sĩ thông cảm, em mới từ ngoài Bắc vào, ở ngoài đó ở đâu cũng thế, BS thông cảm vì em không biết.
Xin lỗi các đồng nghiệp đồng hương của tôi, tôi không nói thêm đâu nhé, cũng không có ý gì, chỉ kể chuyện tôi gặp sáng nay mà thôi. Nếu tôi nói có gì không phải xin được lượng thứ.